Thế giới phù thủy có thể có rất nhiều sự khác biệt so với xã hội Muggle, nhưng những thú ăn chơi của cả 2 thế giới thì gần như… người thường chơi gì, phù thủy chơi đó. Chính vì thế, rất nhiều fan đã thắc mắc rằng liệu các phù thủy trong Harry Potter có những thú chơi được coi là “không-hề-tích-cực” như giới trẻ Muggle hay không.
Câu trả lời là: Có. Nhưng do đặc trưng thế giới, các phù thủy có khiếu sáng tạo và khám phá dị hơn thế giới loài người nhiều. Vậy trong bài hôm nay, hãy cùng chúng tôi điều tra xem họ sử dụng những phương pháp gì nhé.
1. Cho ong đốt
“Ong” ở đây tất nhiên không phải là ong thường, mà là 1 loài sinh vật huyền bí có tên là Billywig – Ong Bồng Bềnh.
Billywig là một loài côn trùng có nguồn gốc từ nước Úc. Nó chỉ có kích thước khoảng hơn 1 inch (khoảng 2.5 cm) và có màu xanh ngọc bích tươi sáng (sapphire). Mặc dù nhỏ bé, nhưng sinh vật này lại được xếp hạng X.X.X bởi tốc độ bay của nó quá nhanh, đủ để các Muggle khó mà nhìn thấy được chúng, còn các pháp sư cũng không thể phát hiện ra cho đến khi bị nó chích cho 1 phát.
Đôi cánh của Billywig mọc ở trên đỉnh đầu, quay liên tục với tốc độ rất nhanh giúp chúng có thể bay được theo kiểu xoay mòng mòng. Phần đuôi của sinh vật này có một vòi độc dài và mảnh. Chỉ cần bị chích 1 phát cũng đủ khiến nạn nhân chóng mặt, choáng váng rồi bốc mình lơ lửng trên không.
Chính vì thế, rất nhiều thế hệ pháp sư, phù thủy trẻ trâu tại Úc đều khoái trò lùng bắt loài này rồi chọc cho chúng đốt, để được tận hưởng cảm giác phê pha bay bổng. Tuy nhiên, chích ít thì “phê sương sương”, chích nhiều thì “phê tận nóc”, nạn nhân có thể bị lơ lửng không kiểm soát trong vòng nhiều ngày, còn những trường hợp cơ địa dị ứng nghiêm trọng thì có thể sẽ bị trôi nổi vĩnh viễn.
Chưa nói đến việc “chích”, riêng việc… nhìn nó đập cánh cũng đã đủ “phê pha” rồi. Xenophilius Lovegood đã từng cho rằng việc lấy cánh Ong Bồng Bềnh ra trang trí có thể khiến cho trí tưởng tượng… được bay bổng hơn.
2. Sử dụng “doping” theo nghĩa đen
Phải, ngoài việc chìa thân cho ong chích thì giới phù thủy cũng có thể sử dụng 1 biện pháp nhẹ nhàng hơn: ăn kẹo. Ví dụ như Fizzing Whizzbees – 1 loại kẹo sherbet nổi tiếng của hãng Queenbee, được điều chế từ thành phần là bột từ vòi sấy khô của Ong Bồng Bềnh.
Không chỉ nổi tiếng bởi hương vị ngọt ngào, Fizzing Whizzbees còn nổi tiếng bởi tác dụng khiến người ăn có thể lơ lửng cách mặt đất khoảng vài inch. Dòng kẹo này cũng được cho là 1 trong những món khoái khẩu của cụ Dumbledore. Bằng chứng của sở thích này được nhắc tới trong Harry Potter and the Order of the Phoenix, khi cụ sử dụng cụm từ “Fizzing Whizbee” làm mật khẩu cho văn phòng của mình vào năm 1995.
Và tất nhiên thì những món thuốc bổ ở đây hoàn toàn theo nghĩa tích cực rồi. Về cơ bản, chúng là loại kẹo được bán ở cửa hàng đồ ngọt, chứ không phải loại đồ cấm đâu nhé.
3. Lá linh cẩu
Trong thế giới phù thủy có tồn tại 1 loại lá cây ma thuật vô cùng đặc biệt, có tên là Alihotsy, hay còn được biết với cái tên là lá linh cẩu. Tác dụng của loại lá này là gây ra cho người dùng… triệu chứng cười không thể kiểm soát, và nó cũng được dùng như 1 trong những thành phần tạo nên Thuốc Cười, cùng với máu của Knarl. Dĩ nhiên, việc điều chế thuốc này hoàn toàn hợp pháp, khi nó được mang vào giảng dạy tại lớp Độc dược năm thứ 6 của trường Hogwarts.
Cách để trị nó cũng không phải khó lắm. Về cơ bản, các dược sĩ có thể sử dụng chất gây buồn rầu ủ rũ được tiết ra từ Glumbumble – Sầu Vo Ve để đảo ngược lại hiệu ứng của lá linh cẩu và giúp nạn nhân trở lại bình thường.
Nguồn: Gamek.vn